Nửa người của mợ Trinh như con lươn bị xát trấu. Anh có tin không?
– Tin chớ. Sương có vẻ tiều tụy như người ốm mới dậy.
– Sao trông chị bèo nhèo quá vậy? – Loan hỏi thân mật.
Đứng sát Loan hơn, nhìn trước nhìn sau,nứng lồn Sương nói nhỏ:
– Tơi bời hoa lá cả đêm. Loan cũng đang mơ cái ngày được ôm bé Khải để đụ.