Nga thì chống một tay, một tay giữ áo nên nhăn nhó và nghiêng ngả.
Dường như việc giữ thăng bằng là rất khó, vậy nên được một lúc thì Nga co chân phải – bên tay phải giơ lên để giữ áo – về phía sau, quắp lấy mông gã. Kỹ năng tiếng anh của anh cũng khá đấy, anh học được bao lâu?)
Tôi gãi đầu, rồi mỉm cười.
– Some year…
(Chỉ vài năm…)
– Do you know, touching women butt is impolite actions?
(Anh có biết, sờ mông một người phụ nữ là hành động bất lịch sự?)
– I… I know! But sorry, Meanwhile, I am not thinking about it. Út Hương cũng bất ngờ đau thấu trời. Giá như anh đừng như thế, tim em sẽ không thế này…
Anh quá tốt với em,địt cave anh hy sinh tất cả mọi thứ cho em, anh đã mất quá nhiều, máu của anh cũng đã đổ vì em, ruột gan anh đứt từng đoạn cũng vì em, em làm sao để ở bên anh được đây…
Em biết, em biết nếu em ra đi, anh sẽ buồn nhiều lắm, nhưng rồi cũng sẽ qua thôi anh nhé, em sẽ cố gắng để làm lại cuộc đời, cố gắng trở thành người tốt trong xã hội, chỉ là em không thể mang lại điều tốt cho anh, không thể mang lại cho anh sự trong trắng, không thể… nhiều thứ lắm anh à!
Em biết! Sau khi đọc lá thư này anh sẽ buồn lắm, em biết anh sẽ không chấp nhận thế này đâu.