Nó vừa sợ thằng con trai quá nhanh nhẩu vừa sợ chính bản thân nó dễ mềm lòng. Nàng nói nhỏ với Đạt:
– Họ nói gì mặc họ. Mà đệ đệ tiện nghi Lạc Vũ của Lạc Nam mới 15 tuổi tu vi đã đạt đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, lại là song thuộc tính linh căn, được công nhận là đệ nhất thiên tài của Lạc Gia, người người ngưỡng mộ.
“Cũng là lúc bắt đầu triệu hoán, để xem thứ gì có thể giúp ta bắt đầu đạp chân lên con đường Bá Chủ” Lạc Nam suy nghĩ, vốn hắn định dùng Na Di Phù trước hết rời khỏi Lạc gia rồi tiến hành triệu hoán, nhưng Na Di Phù chỉ ngẫu nhiên truyền tống mà thôi, với một thân phàm nhân như hắn hành động đó hết sức nguy hiểm, chẳng may truyền tống lọt vào hiểm địa hay mảnh rừng hoang nào đó, chắc chắn không thể sống sót dưới nanh vuốt thú dữ, huống chi còn có tồn tại so với thú dữ tàn nhẫn hơn nhân loại.
“Dù sao thì nơi nguy hiểm lại là nơi an toàn, mặc dù có 2 kẻ giám thị nhưng chỉ cần ta không ra khỏi phòng thì chúng cũng chẳng thể biết ta đang làm gì” Lạc Nam quyết định tiến hành triệu hoán tại chính phòng nhỏ của mình.
“Khuyến cáo chủ nhân không nên trước tiên triệu hoán Cấm Kỵ cấp bậc công pháp” Kim Nhi lơ lửng bên cạnh, hết sức nghiêm túc nhìn Lạc Nam trịnh trọng nói.
“Tại sao?” Lạc Nam biết Kim Nhi muốn tốt cho mình nhưng vẫn không nhịn được dò hỏi.
Kim Nhi hít sâu một hơi,số hưởng hết sức nghiêm trang mở miệng:
“Mỗi loại Cấm Kỵ cấp bậc công pháp đều là tồn tại độc nhất vô nhị trong toàn vũ trụ, chúng nó ngạo nghễ cửu tiêu, trấn áp vạn cổ. Hồi trước thì không, từ hôm xem được trận thư hùng của Khải với cô Ngọc, cô đã trở thành một Võ Tắc Thiên!
Rượu vào, làm Loan mạnh miệng hơn, mặt của Lâm hừng đỏ hơn.